Đã qua giông tố bão bùng - Hiên ngang thế đứng anh hùng Đạo Tâm - Các con của Mẹ thảo hiền - Dù là nghèo khó chẳng yên ở nhà - Toàn là nhi nữ đàn bà - Giang tay ra giúp Sơn Hà một phen - Cảnh tình hoa lá đua chen - Mười đèo chín suối đã quen quân hành
Trải qua những cuộc chiến tranh
Chỉ vì đế quốc, tan tành máu rơi
Bây giờ Vận Kỷ lòng Trời
Nghe lời Mẹ gọi Đất Trời bao la
Con đi tìm Mẹ tìm Cha
Tìm về cho đến Đầm Đa nhớ Nguồn
Thiên nhiên dịu mát tâm hồn
Có Cha có Mẹ đã ôm cảnh tình
Gọi là thế giới tâm linh
Thiên Vương đã định, Thiên Đình đã trao
Tiếng Thơ của Mẹ ngọt ngào
Như dòng nước mát chảy vào con tim
Dù cho giông tố nổi chìm
Vì Cha vì Mẹ con tìm dấu chân
Các con sống ở cõi Trần
Tựa nương vào Mẹ hương trầm bay bay
Thơ Thần Mẹ lại trao tay
Cho con được đọc Xuân này càng xuân
Mẹ nhìn nhiều chốn đặt chân
Rừng xanh núi thẳm giành phần suối reo
Trải qua sông núi ngang đèo
Lại vì Non Nước mà trèo đỉnh non
Thơ Trời Mẹ gọi đàn con
Tại gia thờ phụng cho tròn phận ai
Bây giờ phát lộc phát tài
Tô son Đất Mẹ đường dài đã qua
Thơ Trời mở Hội Long Hoa
Đời đời no ấm nước ta anh hùng
Thơ Trời là tiếng gọi chung
Rồng Tiên bay bổng cho rung Sơn Hà
Môi son tóp tép tuổi già
Miếng trầu môi đỏ, quê nhà nhớ thương
Dậu về Mẹ thả văn chương
Cho con nhớ Mẹ chung đường con đi
Bây giờ Mẹ chẳng giấu chi
Thơ Thiên Mẹ trải vân vi đêm ngày
Dậu về Thơ Mẹ trao tay
Ấm tình Non Nước bao ngày sầu riêng
Ác tàn đâu nó để yên
Vẫn còn rình bắt con Tiên cháu Rồng
Nghĩ rằng con Mẹ dày công
Bỏ công bỏ của mà không tiếc gì
Đã qua cửa ải tiên tri
Một lòng vì nghĩa tiếc chi cuộc đời
Đã qua oan trái ngậm ngùi
Đã quả thử thách một thời luyện gan
Bây giờ con được khang trang
Càng đi càng thấy mênh mang cuộc đời
Thương người, lòng Mẹ âu sầu
Nước mắt Mẹ chảy sông sâu suối nguồn
Có Thơ Mẹ là hồn Quả Đất
Năm ngàn năm Thơ cất trong lòng
Bây giờ Thơ chảy ròng ròng
Từ trong lòng đất con mong từng giờ
Con mong tình Mẹ vô bờ
Con mong Mẹ khóc bây giờ phải không?
Mẹ không khóc, sông không có nước
Các con tâm thì ước Mẹ về
Xuân này Mẹ viết Thơ đề
Dòng Thơ cốt nhục gửi về Trần gian
Mùa đông có tiếng sấm vang
Đó là Thiên Tướng hai hàng Quân Vương
Để đi trừ hết bất lương
Để cho Quả Đất mát đường đất thiêng
Mẹ về thả áng Thơ Tiên
Từ trong lòng đất giao duyên với đời
Con ơi Vận Kỷ lòng Trời
Toả vang Thơ vọng những lời Thần Tiên
Để cho lòng Mẹ được yên
Thì con đón lấy Thơ Tiên về nhà
Nhớ nguồn con thắp hương hoa
Nhớ thương Mẹ gửi chút quà Nước Non
Thơ này là máu hồng son
Thơ này từ bóng Trăng tròn phát tâm
Thơ này bao nỗi gian truân
Xây nên Đất Nước Vạn Xuân tươi hồng
Biết các con khổ chất chồng
Trèo núi leo dốc qua sông vượt đèo
Chùa Đồng vách đá cheo leo
Tiếng thơm muôn thuở cờ treo Trăng thề
Suối dài con nước Giang Khê
Núi cao phượng hót chớ chê Thơ tình
Thơ của Vũ Trụ tâm linh
Nay kết thành những dòng Kinh dạy đời
Mẹ về vui sướng con ơi
Vì con vì Mẹ để thời gặp nhau
Con Hồng cháu Lạc Mẹ đâu
Chân quê áo vải rừng sâu quân hành
Hoa Tiên đã nở đầy cành
Trách quân vô đạo báng danh Phật Trời
Để con phải khổ chơi vơi
Để Mẹ thả lời Xuân đến trăm hoa
Con gần cho chí con xa
Nhớ thương Mẹ gửi là quà hành tinh
Một trăm quả trứng thu linh
Mỗi con mỗi việc công trình biết bao
Xuân này Mẹ gửi lời chào
Chào Xuân thế kỷ Mẹ trao lời thề
Đêm nay con đón Thơ về
Những đồ thiếu đức vô ân
Làm sao mà có Thơ Thần được nghe
Có tâm Mẹ sẽ chở che
Lúc đau lúc ốm lúc về thiên tai
Con chăm đọc sách các Ngài
Kinh Trời, Kinh Đất, Kinh nay Nam Tào
Mỗi khi thổi gió ào ào
Thần thông Mẹ mặc Long bào hoán phong
Cội nguồn có giọt nước trong
Con tâm hôm sớm Mẹ mong đáp đền
Lời cầu tiếng khấn kêu lên
Để con cung thỉnh từng tên dưới Trần
Mẹ cho Sấm Sét Kỳ Lân
Bảo vệ hạnh phúc dương trần cho con
Vì con tu trọn đức tròn
Mấy mươi năm ấy đường mòn đã qua
Đọc Kinh để đánh giặc tà
Điện Biên cắm chốt đường ra quân hành
Hôm nay ngày tháng tốt lành
Đón Xuân Ất Dậu trời xanh nắng vàng
Suốt mùa đông nắng chói chang
Để Mẹ lọc sàng những kẻ bất nhân
Mẹ thu ngũ cốc dương trần
Biết mùi cay đắng cho thân dập vùi
Bởi vì chẳng biết đến Trời
Chẳng biết Quả Đất Mẹ thời sinh con
Núi kia ai kết nên hòn
Sông kia nước chảy đá mòn chẳng phai
Lời thề xuất Tướng xuất Tài
Xuất Thơ cứu thế văn bài Kỷ Nguyên
Long Hoa mười tám cùng Thuyền
Đò đầy Mẹ chở Rồng Tiên ra đời
Ra đây Mẹ mở Hội Trời
Long Hoa mười tám khắp nơi một nhà
Để nghe Thơ Mẹ Thơ Cha
Thơ Non Thơ Nước là quà Mẹ cho
Mẹ nay đưa đến bến đò
Sông sâu nước chảy Mẹ lo Thuyền Rồng
Ban cho con cháu có công
Tết này Xuân đến Thơ Rồng tung bay
Về Trần để diệt tà nay
Âm Trần nó bác, Mẹ đây chẳng cần!
Phúc tội Thiên Tướng đã cân
Từng cân từng lạng toàn phần đã xong
Thơ Tiên Mẹ chảy ròng ròng
Dài như sông bể từ trong Địa Cầu
Dù cho mưa nắng dãi dầu
Các con của Mẹ đã hầu bao năm
Hàng ngày sớm tối chỉ chăm
Sáng ra tối đến Mẹ ăn hoa cười
Mẹ ăn hương khói nhà người
Mẹ uống chén nước của Trời, con dâng
Tay con thì lại nâng nâng
Những lời con nói Mẹ không phụ lòng
Mùa đông mà lại sáng Trăng
Mẹ ngồi Mẹ viết, Cô Hằng lửng lơ
Mẹ chào nhà thơ Tâm Linh Đất Tổ
Con đi đâu có Ngũ Hổ theo chân
Có Ông Sấm Sét xuất thần
Có người bảo vệ những vần Thơ Sen
Đường về Thiên Địa còn quen
Líu lô chim hót, rẽ rèm vén mây
Thơ xuân Mẹ xuất tâm đầy
Để con đón Tết Dậu này vui tươi
Có Thơ Mẹ tưới cho đời
Mát từng thớ thịt con người tu Tiên
Chúc con đón Tết bình yên
Cứ như lời dạy con Tiên cháu Rồng
Để cuộc cách mạng Đại Đồng
Cha Ông khởi xướng cho Rồng Tiên bay
Các con đoàn kết trăm tay
Long Hoa mười tám trọn ngày phúc vinh
Cùng nghe Lệnh của Thiên Đình
Cùng nghe chim hót cảnh tình ước mơ
Cùng về nghe Mẹ vần Thơ
Cõi dương Trần thế đợi chờ đền non
Mẹ chúc tất cả các con
Vui tươi phấn khởi ăn ngon Tết này
Thơ về Mẹ lại trao tay
Để cho thế kỷ vần xoay Đạo Mầu
Nghĩa nhân Mẹ chúc càng giàu
Tâm son Mẹ để con cầu bình an
Để con cứu giúp giang san
Chữ Rồng bay khắp Việt Nam Thánh Hiền
Mẹ chúc con Lạc Rồng Tiên
Xuân về đón Tết bình yên cửa nhà.
(LC Việt Nam, trước Tết Ất Dậu 2005)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét