Chữ hiện rõ, con đừng từ chối - Việc Thiên Thiên gấp gấp lắm rồi - Nhờ cây bút khiến đến muôn nơi - Mau tỉnh ngộ cho đời thanh thản - Qua hiểm nguy muôn vạn sướng vui - Thiên có tiếng chẳng có được người - Mượn xác sống gửi lời Trần thế - Con vui lòng nể chốn Thiên Cung
Hãy tạm gác giấc nồng say đắm
Độ cho con sức sống an khang
Để khuyến hóa muôn ngàn dân chúng
Việc Trần gian con đang gành nặng
Trên Thiên Cung thầm lặng bấy lâu
Thiên có đủ muôn phép nhiệm màu
Chẳng có xác canh thâu thao thức
Muôn người tu trọn đức khó khăn
Truyền Kinh đi đánh thức muôn người
Thiên xét kỹ bao đời âm đức
Bỏ bao công truyền Lệnh khắp nơi
Năm tháng liền chẳng chút nghỉ ngơi
Tâm đức kia thấu đến Phật Trời
Thiên Thiên xét gửi lời Trần thế
Đã bao năm xét đến từng người
Nhưng chẳng được đôi lời than thở
Sinh ra người, bỏ đi không nỡ
Xét tâm con dốc sức tu hành
Vượt bao kiếp gập gềnh sóng gió
Đổi bao loài chẳng có than thân
Kiếp nay con làm người Trần thế
Thiên Thiên Ngọc Đế đều soi tâm
Xét kỹ ra chẳng phải lẫn nhầm
Nên mượn xác gửi hồn Tiên Giới
Bao năm qua Thiên Cung vẫn đợi
Nay gặp con Mẹ vội truyền tin
Chuyển khắp cả mọi miền Nam Bắc
Ai vào rồi gắng sức mà tu
Gắng vượt qua giông tố mịt mù
Đừng trễ nản bến bờ chẳng cập
Kiếp hội vận ngày nay gấp gấp
Khuyên con thơ cố dốc hết lòng
Để bõ công năm tháng cầu mong
Nay gặp con Bút Rồng Mẹ gửi
Trên Thiên Cung Mẹ Cha vẫn đợi
Các con đều vào Hội Thi Tâm
Xét kỹ ra chẳng phải lẫn nhầm
Mong tâm ai cũng đều trong sáng
Vượt chông gai vượt áng mây mù
Để con xứng đáng người Đạo tu
Còn tranh chấp công phu con mất
Mẹ mong con tâm tu nhất nhất
Để Hội Đồng Tiên, Phật chấm công
Dẫu khó khăn, tâm vững như đồng
Ai đạt được Bút Rồng Mẹ gửi
Thiên Thiên Đế vẫn đang chờ đợi
Mong ai đều vượt mọi chông gai
Vì thương con Mẹ mới van nài
Hội Tiên, Phật cứu người Trần thế
Nhưng Trần gian chẳng nể chẳng chăm
Bước vào tu chẳng chịu dốc lòng
Phụ công Mẹ cầu mong cứu vớt
Không tu tỉnh, kiếp này là chót!
Nếu lửng lơ chẳng vượt được đâu
Bao năm qua Mẹ vẫn kêu cầu
Mong sao được năm châu hoà thuận
Nếu ai đều tâm kia nhất nhất
Thì chẳng còn gặp chút hiểm nguy
Cả Trái Đất ai cũng tấu quỳ
Đều sung sướng, còn gì tranh chấp
Vì Trần gian tâm kia chẳng nhất
Còn tranh nhau tấc đất, miếng cơm
Nếu Trần còn chẳng chút xin van
Còn cơ cực, mọi miền nghe rõ!
Gặp lâm nguy, của kia cũng bỏ
Thương Trần gian nói rõ dở hay
Chẳng nghe Mẹ, phải chịu đoạ đầy
Đừng than thở ta nay khổ cực
Vì Mẹ Cha đổ bao nhiêu sức
Muốn cứu con khỏi cực khỏi đau
Nhưng tâm con chẳng chịu khấn cầu
Thì phải chịu khổ sầu đầy đoạ
Ai thương Mẹ công lao vất vả
Dốc ngày đêm tấu cả Thiên Cung
Nhưng Trần gian chẳng chịu dốc lòng
Phụ lòng Mẹ năm tháng cầu mong
Chẳng thương Mẹ, còn hòng vui sướng!
Tự hỏi mình xem tâm có dược
Đừng phân bày là trước hay sau
Trước ngày đêm lười biếng khấn cầu
Sau chăm chỉ, phép mầu trao gửi
Trên Thiên Cung Mẹ Cha vẫn đợi
Ai cũng đều sám hối ngày đêm
Nhưng trong tâm chẳng được thảo hiền
Chỉ muốn sướng để phiền Cha Mẹ
Vào tu rồi biết nhường biết nể
Dẫu khó khăn chớ kể công lao
Thì tâm con ngát tựa hoa đào
Tâm trong trắng, Phật nào có tiếc
Chỉ mong con mài miệt công phu
Qua mạt kiếp Phật sẽ đền bù
Đừng lo ngại bây giờ khổ cực
Mong người tu gắng sức sửa sai
Ngọc báu kia chiếu rọi từng người
Soi tâm trạng bao lời sám hối
Đó là Thần dõi theo sớm tối
Từ bước đi, tiếng nói Trần gian
Một tia chiếu muôn ngàn dân chúng
Có phải đâu Thần đứng bên ta
Phật, Thánh, Tiên đủ cả bốn Toà
Tia chiếu rọi Thần đà nghe rõ
Khuyên ai tu chờ bỏ mất công
Mong người tu hãy dốc hết lòng
Thiên Thiên vẫn chờ mong Trần thế
Gấp gấp rồi truyền Kệ tỉnh nhanh
Mong người tu vượt hết thác ghềnh
Ai tăm tối nhanh nhanh tu sửa
Kiếp hội vận chẳng còn lâu nữa
Mong Trần gian tu sửa mau mau
Chớ có để Cha sầu Mẹ thảm
Vì thương con khuyên cạn từng lời
Tâm trong trắng, mọi người có phép
Vì thương con nói hết đục trong
Không phải ngày cứu nỗi ốm đau
Nể lòng Trần ai cũng khấn cầu
Những ngày đó phép mầu đâu có
Bệnh đến đâu thì tâm ở đó
Tâm ta có bệnh nó ly tan
Lòng dối gian, bệnh hạn vô vàn
Ta muốn cứu muôn ngàn người bệnh
Những ngày đó chỉ dành truyền Lệnh
Mong người tu trong sạch, sắt son
Học Kinh rồi hãy thấm đi con
Nếu ai tu tâm đức vẹn tròn
Lời Kinh đủ muôn vàn mầu nhiệm
Khi truyền Kinh, Phép đã ban truyền
Hãy tỉnh ngộ, mọi miền nghe rõ!
Khi lâm bệnh, tâm kia đã có
Thì khỏi trăm bệnh khổ chông gai
Chỉ mong con cố gắng van nài
Tâm trong trắng, Phật Trời ban phép
Mong mọi người đều nghe cho rõ
Đến Hội Thi chỉ có lãnh quân
Ai bệnh tật để dành lúc khác
Mong cháu con khắp cả mọi miền
Nghe cho rõ, lòng thêm khiêm tốn
Truyền bao lời ở chốn Thiên Cung
Mẹ mong ai cũng dốc một lòng
Thì khỏi hết trăm ngàn bệnh khổ
Muốn cứu Trần, Mẹ nay nói rõ
Mong người tu lòng chớ hồ đồ
Bước vào tu lòng chớ lửng lơ
Vững tâm trí làm điều có ích
Tu phải sửa tâm kia nhất nhất
Bao nhiêu lời Phật đã truyền ban
Nếu ai tu tâm vẫn mơ màng
Đừng trách Phật chẳng ban mầu nhiệm
Được tu hành, đổi bao nhiêu kiếp
Nay làm người phải biết tu thân
Mẹ thương con nói rõ ngọn ngần
Sao con chẳng ân cần tu sửa
Lòng thương ai nhắc nhở mọi điều
Mong con trẻ sớm chiều tu luyện
Học Kinh biết phép Tiên mầu nhiệm
Tâm vẫn còn lẫn lộn vàng thau
Lời Kinh có muôn phép nhiệm mầu
Phật đã dạy từng câu từng nét
Học Kinh biết Kinh kia có phép
Mà tâm còn chẳng đẹp chẳng trong
Vào Hội Thi chẳng chịu dốc lòng
Ai cứu được khỏi vòng cơ cực?
Năm canh thâu, lòng Ta thao thức
Thấy Trần gian déo dóc bên tai
Nhìn Hạ giới chỉ thấy van nài
Tâm chẳng sửa thành người trong trắng
Chẳng thương Mẹ hai vai gành nặng
Suốt ngày đêm thầm lặng tấu quỳ
Chỉ xót thay Trần thế ngu si
Học bao năm chẳng hiểu được gì
Chẳng thương Mẹ tấu quỳ mỏi mệt
Nhìn xuống Trần, tình thương khôn xiết
Hỏi muôn người có biết được không
Vào Đạo tu chẳng chịu gắng công
Mượn xác Trần gửi lời Tiên Giới
Phật, Thánh, Tiên vẫn đang chờ đợi
Nếu tâm ai đều dốc một lòng
Bao bệnh tật, tâm mình tự chữa
Vào Hội Thi tuân Lệnh Ngọc Hoàng
Từng đoàn một nhận phép Phật ban
Thì giờ đó là mang Mệnh Lệnh
Mong mọi người tâm tu có ích
Đừng mang lòng vui thích thì đi
Hỏi tâm tu mình phải làm gì
Để đạt điểm tâm kia trong sáng
Trên Thiên Cung hào quang chiếu phóng
Chiếu từng người để chấm điểm thi
Học thấm Kinh mới thấy ly kỳ
Ai nhớ được điều gì Mẹ nói
Trên Thiên Cung vời vợi ngóng trông
Giờ lên Thiên tạm gác Bút Rồng
Mong các con gắng công nghiêm Lệnh.
(LC Việt Nam, 12-8-1997)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét